Con người chúng ta không thể nhìn thấy những linh hồn đã chết bằng mắt thường, nhưng người chết có nhìn thấy người sống không thì chưa có một khẳng định nào rỏ ràng nói về vấn đề này. Thâm chí, có rất nhiều quan điểm khác tin rằng, con người dù chết đi vẫn có thể ở bên người thân, vẫn nhìn thấy người sống, nhưng liệu những linh hồn (ma) đó có cảm xúc không? Có nhận ra người thân không? Hay người chết có nhớ người sống không thì rất khó để trả lời được.
Để hiểu rõ hơn về những vấn đề trên thì bạn có thể tham khảo tài liệu tổng hợp về mối tương quan giữa người sống và người chết ngay sau đây!
Xem thêm:
- Kỵ tuổi với người chết là gì? Xem tuổi kỵ với người chết
- Lễ cúng 100 ngày là gì? Cách chuẩn bị mâm cúng 100 ngày.
- Phong tục tang lễ Việt Nam xưa và nay
Người chết có nhìn thấy người sống không?
Theo giáo lý Phật pháp, khi con người qua đời, các quan của thân thể sẽ phân hủy và không thể sử dụng được nữa.
Tuy nhiên, linh hồn của người đã khuất vẫn có thể dễ dàng quan sát mọi sự xảy ra xung quanh thông qua các giác quan trong tâm trí. Bởi vì họ không còn bị gò bó bởi thân thể, tâm trí của họ rất nhạy cảm và dễ cảm nhận.
Họ có thể hiểu rõ tư tưởng, tình cảm và các mối quan hệ xã hội xung quanh mặc dù họ không thể nghe hay nhìn như chúng ta. Nhờ đọc được tâm trí của người sống, họ có thể hiểu rõ ý đồ mà chúng ta muốn truyền đạt.
Người chết có nhớ người sống không?
Theo quan niệm tâm linh xưa thì sau khi chết con người vẫn có linh hồn và thần thức. Họ tin rằng những người sống sót sẽ trải qua một hành trình để quyết định số phận sau khi chết. Một truyền thuyết kể về món canh Mạnh Bà được làm từ nước mắt của những người trải qua nhiều khổ đau trong đời. Uống canh này sẽ làm họ quên hết đau đớn và hận thù để bắt đầu luân hồi.
Tuy nhiên, không phải ai cũng muốn uống canh này vì có những thứ họ không muốn quên. Thay vào đó, họ sẽ nhảy xuống sông Vong Xuyên Hà và đợi một nghìn năm để nhìn thấy những người thân yêu đi qua.
Sau đó, nếu họ vẫn còn nhớ, họ có thể quay lại thế giới này để tìm người mình yêu nhất kiếp trước. Mọi thứ đều sẽ tiếp tục diễn ra như vậy cho đến khi không thể đợi được nữa thì vong linh đó sẽ phải bước vào luân hồi.
Làm cách nào vong linh và người sống có thể liên lạc với nhau?
Trong Phật giáo, khi một người qua đời, họ không phải là biến mất hoàn toàn, mà là bước vào một thế giới mới, một thế giới tương ứng với nghiệp lực của họ. Ban đầu, người mất thường quanh quẩn bên gia đình và người thân, nhưng sau khi ý thức được hoàn cảnh mới của mình, họ sẽ tách rời các ràng buộc gia đình và nhập vào cảnh giới mới. Do đó, trong thời gian đầu, việc nghĩ đến người thân trong giấc ngủ là một cách truyền tải tình cảm sâu sắc nhất.
Cõi âm là nơi của tư tưởng, do đó chỉ cần nghĩ đến nhau là đã gặp nhau rồi. Nhưng chúng ta không nên quấy rầy họ, vì điều này chỉ gây trở ngại cho việc siêu thoát của họ. Ngoài ra, cõi âm là một thế giới lạ lùng, phức tạp với những định luật thiên nhiên khác hẳn cõi trần.
Tuy nhiên, không phải ai cũng hiểu rõ về cõi âm. Một số người, thầy phù thủy, những người cầu cơ, những người luyện thiên linh cái, bùa ngải… thường liên lạc với những vong linh hung ác, dữ tợn, cô đơn để mưu cầu lợi lộc, chữa bệnh, trừ tà…
Những thầy phù thủy sau khi niệm thần chú có thể sai khiến âm binh che chở giúp cho người đó nằm trên lưỡi dao thật bén mà không hề bị thương hay ném toàn bộ nhang trên sân xi măng mà các cây nhang vẫn đứng thẳng.
Những người luyện thiên linh cái có thể sai khiến vong linh đến nhà người nầy, người nọ quan sát rồi về mách bảo cho họ cho nên họ nói cái gì cũng đúng cả.
Ngoài ra, theo đạo Phật, khi người ta chết đi, tâm hồn của họ vẫn tiếp tục tồn tại và di chuyển vào cõi âm, nơi mà nó sẽ trải qua một quá trình chuyển hóa và tiếp tục hành trình của mình. Trong cõi âm, tâm hồn sẽ đối mặt với những thử thách và kiểm tra để xác định xem liệu nó đã đạt đủ trình độ để tiếp tục vào cõi tiên địa hay chưa.
Nếu tâm hồn của người chết đã đạt đủ trình độ, nó sẽ được chuyển đến cõi tiên địa, nơi mà nó sẽ được đón nhận và hưởng thụ những niềm vui và hạnh phúc vô bờ. Tuy nhiên, nếu tâm hồn của người chết chưa đạt đủ trình độ, nó sẽ phải trở về cõi trần tục và trải qua thêm nhiều lần đầu thai để có cơ hội học hỏi và hoàn thiện bản thân.
Trong cõi âm, người chết có thể có khả năng liên lạc với thế giới của chúng ta thông qua những người thân của họ ở cõi trần tục. Tuy nhiên, việc này cũng có thể gây ra những trở ngại và vấn đề đối với tâm hồn của người chết, và do đó không nên quấy rầy hay gọi gì họ mà hãy để họ tiếp tục hành trình của mình.
Ngoài ra, những người luyện tập các phương pháp như thiền định và chánh niệm có thể tăng cường khả năng liên lạc với cõi âm và giúp cho người thân của họ ở đó tiếp tục hành trình một cách an lành và đúng đắn.
Tuy nhiên, gia đình có người chết đừng bao giờ cầu lôi kéo, khai thác hay lợi dụng sức mạnh của cõi âm để đạt lợi ích cá nhân, vì điều này không chỉ làm tổn thương tâm hồn của người chết mà còn có thể gây ra hậu quả đáng tiếc cho chính bản thân mình.
Người sống mơ thấy người thân đã bị chết thì nên làm gì?
Theo quan điểm Phật giáo, khi con người chết đi, họ sẽ đầu thai ngay lập tức hoặc sau 49 ngày (tức gần 2 tháng). Sau khi đầu thai, họ sẽ quên hết quá khứ. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, linh hồn không chịu đầu thai và tiếp tục lang thang quanh quẩn bên những người mình yêu thương.
Tuy nhiên, sự sống và cái chết là điều bình thường và không thể tránh khỏi. Chúng ta cần học cách chấp nhận và không nên quá đau đớn. Người chết rất có thể sẽ vấn vương và khó đầu thai chuyển kiếp, vì vậy nếu là người có lòng trắc ẩn, thương cho người chết thì nên cầu siêu, tích đức để cho người vừa mất sớm siêu thoát.
Gia đình có người chết cần cầu nguyện và tạo phước để giúp linh hồn người đã qua đời được an ủi, siêu thoát và tái sinh càng sớm càng tốt. Hãy để cho người chết được yên nghỉ, thanh thản và hóa kiếp thành một kiếp sống khác tốt đẹp hơn.
Người chết có biết mình chết không?
Theo một số nghiên cứu khoa học, sau khi tim ngừng đập, các chức năng thần kinh vẫn hoạt động trong một khoảng thời gian ngắn, và điều này có thể cho phép người chết nhận thức được rằng họ đang ở trong tình trạng chết lâm sàng.
Tuy nhiên, không phải tất cả các trường hợp đều giống nhau, và không có bằng chứng cụ thể nào cho thấy rằng người chết luôn luôn có thể nhận thức được tình trạng của mình. Thêm vào đó, quan điểm của từng tôn giáo hay triết lý sẽ có những quan niệm khác nhau về việc này.
Theo quan niệm Phật giáo, khi một người chết đi, linh hồn của họ sẽ tiếp tục tồn tại dưới dạng phi vật thể, không bị ràng buộc bởi thể xác và nhận thức của họ sẽ tiếp tục tồn tại. Dù cho cơ thể chết đi và não ngừng hoạt động, linh hồn vẫn còn nhận thức được mọi sự xảy ra xung quanh. Tuy nhiên, theo quan niệm Phật giáo, linh hồn sẽ trải qua một giai đoạn chuyển kiếp mới sau khi rời khỏi thế giới này.
Một số quan niệm theo phong tục người Việt Nam thì khi chết đi, vong linh sẽ được trở về với ông bà tổ tông ở một thế giới nào đó. Vì vậy người nhà cũng không nên nhớ người thân quá, mà hãy cầu chúc cho họ được an lành, mỗi dịp cúng kỵ hãy thắp hương để họ có thể trở về cùng gia đình ăn bữa cơm.
Kết luận
Sống chết là điều hoàn toàn bình thường mà bất kỳ ai cũng phải trải qua, chúng ta cần chấp nhận nỗi đau và cầu nguyện để giúp linh hồn người chết siêu thoát và tái sinh càng sớm càng tốt. Chúng ta phải để người chết được yên nghỉ và hóa kiếp thành một kiếp sống khác tốt đẹp hơn. Và dù người chết có nhớ người sống không thì cũng nên để họ sớm được siêu thoát.